Gạ đụ dạo 2 em gái đít bự trên đường về nhà làm tình cho quên đi cơn buồn

– Cậu muốn hỏi gì? – À khoan đã, thưa anh em hỏi chúng nó một câu được không? ví dụ như Tr… nên cẩn thận với hạng tiểu nhân như nó… à mà thôi… Ông đang nợ tiền trà đá của tôi mà xin gì tôi nữa? – Ê ĐK sao rồi, thi lại hay học lại? – Đi thì đi, có được như đi Bar không? Vâng anh yên tâm.. – Hai cậu về được rồi. – À quên… – Dạ em ở KĐT Trung Hòa. Trong tầng hầm của một căn biệt thự sang trọng ở ngoại ô Hà Nội, có hơn chục người ngồi xung quanh thành một vòng tròn. – Nhóc mạnh mồm nhỉ? nhớ là đi chơi với nhau chứ không phải chơi nhau nhé… Cốc trà đá với điếu thuốc của tôi ai trả đây? Tôi và cô cứ nói chuyện linh tinh trời biển như vậy cho đến khi cô vỗ vai tôi dừng ở một căn nhà khá khang trang và rộng rãi… – Quên đi, đẹp chỉ để ngắm thôi… Đành phải chủ động… Có lẽ đây mới là con người thật và giọng nói thật của cô. Tan buổi học, 4 thằng lang thang ngoài khuân viên sân trường tia những em gái xinh đẹp… – Dạ em muốn hỏi thằng nào đền cái quần cho em thôi ạ… Nhờ vậy mà cô chủ nhiệm gọi lên gặp thường xuyên, chủ yếu là nghe giảng đạo lý… Vừa nhẹ nhàng, trầm trầm bổng bổng như tiếng đàn vậy… Em về lớp…__ ra khỏi cửa được vài bước tôi chạy như một thằng động kinh đến căng tin của trường… Hai tay nắm chặt gồng cứng lên và 3 chân cũng gồng cứng ngắc… Cho đến một ngày… – Dạ vâng… ví dụ như Tr… Hoàn hảo, quá hoàn hảo? Cả đám toán loạn chạy tản ra xung quanh, phận tôi thì đang tiếc cái ly trà đá với điếu thuốc nên chẳng chú ý đến những thứ xung quanh ngoài nguyên nhân làm tôi tổn thất về kinh tế. – Em chào cô. Trai thẳng toàn tập… Anh nghĩ chúng nó với tội cố ý gây thương tích và một số tội khác nữa nên nhanh lắm cũng vài ba năm nữa mới ra… – Anh không có, chú đi tìm chỗ khác đi… Các em còn ý kiến gì không? – Ừ em đi đi, lát cô xuống…__ vẫn giọng điệu nghiêm nghị ấy và cũng chẳng nhìn tôi lấy một lần… Tôi tên T… Tiếng chuông tan giờ vang lên, cô vẫn ngồi trên ghế giảng viên, tôi vẫn ngồi chỗ của mình đợi mọi người ra hết mới tiến lên chỗ cô… Em ở với vợ em… – Sao chúng nó đuổi đánh ông vậy? Đi uống với anh ly rượu mừng… – Đi rồi biết… Trong 8 người trừ 2 công an ra thì người duy nhất không bị còng tay là bà chủ quán nước, vì bà là nhân chứng… à mà thôi kể rồi thì phải!!! Nhưng có gì đó không ổn cho lắm, gió đầu đông bắt đầu thổi nhè nhẹ, cảm giác mát lạnh xâm chiếm toàn bộ vùng dưới cơ thể, một số thứ dần co lại cũng là lúc tôi nhận ra chiếc quần vải kaki đã có thêm một lỗ mới ở giữa háng… – Anh yên tâm. Nhưng có gì đó không ổn cho lắm, gió đầu đông bắt đầu thổi nhè nhẹ, cảm giác mát lạnh xâm chiếm toàn bộ vùng dưới cơ thể, một số thứ dần co lại cũng là lúc tôi nhận ra chiếc quần vải kaki đã có thêm một lỗ mới ở giữa háng…