Cậu học sinh cá biệt và cô giáo thiếu thốn tình cảm

Không ít khách hàng mua đồ si-đa đi chung với bạn bè, hoặc người thân để tư vấn hay giới thiệu cho nhau, rồi thậm chí vui vẻ khoe khoang về nguồn gốc quần áo của mình để nhận được những lời trầm trồ từ phía người đối diện. Gần 4h chiều rồi? May mắn thay sàn gỗ mát rượi cùng với những cơn gió thổi từ ngoài sông vào. Thịnh nằm một mình trên căn gác, gió ngoài sông thổi từ phía sau nhà thẳng lên đây mang cái mát dịu của những ngày trời Sài Gòn se se lạnh. Nguồn hàng chủ yếu từ Cam-pu-chia được những tay buôn đầu nậu đưa về qua biên giới với những kiện hàng quần áo to lớn. Tiếng ríu rít của Phương với mẹ ở trong phòng vọng qua khe ván hở vang ra ngoài, cô bé chỉ có thể quấn quít lấy mẹ vào dịp hiếm hoi trong một tuần như vậy. – Mẹ em về rồi! Vào thời điểm đó, chiếc cub 86 là cả một mơ ước của rất nhiều gia đình. Với một anh chàng lứa tuổi như nó, chưa biết nhiều về đặc trưng mùi hương của các dòng nước hoa, thì đó là nét lôi cuốn từ xa của cô Chinh mỗi khi cô xuất hiện ở trong nhà. Nó không biết tuổi chính xác của cô, chỉ nghe đâu cô tầm khoảng 41 hay 42 gì đó mà thôi. Được dịp lên mặt, cô bé vừa nói vừa kéo dài miệng gần cả cây số. Đây chính là món ăn khoái khẩu của Thịnh từ lâu. Giọng cô bé Phương, con gái lớn của bà chủ nhà, nhỏ thua Thịnh 2 tuổi. – Anh này, sao lúc nào cũng nghĩ xấu… cho người ta hết trơn. Chẳng ai biết được công việc chính của cô là gì, chỉ phong phanh nghe ba mẹ nó nói chuyện với nhau, hoặc qua vài người hàng xóm gần nhà thì cô làm bếp cho một nhà hàng sang trọng ở trung tâm thành phố. Chủ nhân ngôi nhà này là của một gia đình ba mẹ con. – Em có món này cho anh nè! Bởi lẽ nó biết chính xác đó là người nào. Nó đã về nơi này cũng ngót nghét 4 tháng rồi. – Cảm ơn nhỏ! – Sao chiều nay em không đi học? Ba mẹ Thịnh không chọn cách mua nguyên cả kiện hàng như vậy. Thịnh đi vào nhà, lôi sách vở ra làm bài tập. Tay cô bé chìa ra, đi kèm giọng nói nhẹ nhàng. Duy nhất một thằng bạn chí thân mà thôi, là được nó tiết lộ bí mật “xấu xí” này. Ngồi tựa lưng vào cái tủ quần áo gần đó, Phương lên giọng. Nằm phía cuối khu nhà lầu sang trọng là một con hẻm nhỏ, quanh co ra đến tận bờ sông dưới chân cầu. Không ít khách hàng mua đồ si-đa đi chung với bạn bè, hoặc người thân để tư vấn hay giới thiệu cho nhau, rồi thậm chí vui vẻ khoe khoang về nguồn gốc quần áo của mình để nhận được những lời trầm trồ từ phía người đối diện. Từ đây, nhiều người buôn bán lẻ sẽ đến lấy hàng. Gần 4h chiều rồi? Rồi cũng không ít lần, Thịnh giảng bài Toán cho Phương. Cũng nhờ có Thịnh, bây giờ môn Toán không còn là môn học đáng ghét đối với cô bé nữa. Dáng người chắc, mái tóc hơi quăn về phía gần vai, môi to son đỏ quyến rũ. Vừa tức thì một giọng kêu nhỏ nhẹ nhưng rõ ràng trong không gian buổi trưa yên tĩnh.